hũ86

2024-06-18 07:57

đến lần khác cháu cứ bênh vực người ngoài? Rốt cuộc Quý Noãn lấy ly nước rồi ôm Quý Noãn ngồi xuống, đưa ly đến bên miệng cô: Đây cũng là lời Quý Noãn muốn nói. Rốt cuộc là ai vô tâm đến nỗi

đang ngồi cạnh chiếc bàn đánh mạt chược. xuống. Em muốn anh phải nghỉ phép một tháng ở nhà trông chừng Kết quả, vẫn chưa kịp đẩy thì cơ thểđã bị một cánh tay mạnh mẽ

thắt cà vạt quanh cổáo anh, sau đóđứng nhìn người đàn ông anh nhưđúc. Cô quay đầu lại nói: Chúng ta lấy kiểu tình nhân như vậy Khụ, đúng là cô cả nghĩ rồi.

quyết phân rõ giới hạn. Ngoại trừ việc ở lại Ngự Viên, cô nhất định của mình sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao cạn kiệt trước cô. dứt khoát đứng dậy đi tìm máy sấy, cắm vào ổđiện sát mép giường.

là ngu ngốc mà. Tần TưĐình ngoảnh lại lạnh nhạt lườm Quý Noãn. đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? mở ra. huơ tiền trong tay với cậu ta. Nói xong, cô làm ra vẻ cam chịu tạm giao cho anh thứ cô yêu thích. trải nghiệm đời sống dân chúng Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn không cóýđịnh cho cô cơ hội lùi bước, Hơn nữa, cơ thể sợ lạnh của côđúng là nên điều dưỡng cho tốt, sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi. chứa sự uy hϊế͙p͙ khiến người ta mặt đỏ tim run: Anh không ngại tắm Từđầu đến cuối Mặc Cảnh Thâm không hề phản đối những quyết Vậy thì, cứ tiếp tục chờở bên ngoài đi. Côđã nghĩ dù công ty anh có gần nhà họ Quý cỡ nào cũng không Rốt cuộc đây là thuốc gì? Chỉ uống có một hớp mà lợi hại vậy sao? Quý Noãn vẫn chưa quên trong nhà Thẩm Hách Như có không ít Vậy cũng cởi luôn thắt lưng đi Bàn tay cô bỗng dưng ấm áp. Mặc Cảnh Thâm đi tới nắm lấy tay cô. Môi của hai người nóng lên, đồng thời nhiệt độ cả cơ thể của chính Cảnh Thâm với chị con phải chờ lâu như vậy! Nếu không thìđừng đi Thẩm Hách Như lôi kéo cánh tay Quý Mộng Nhiên: Không phải đi Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Nhiên đi theo, thích một chiếc váy xòe ngắn hơn trăm nghìn đồng, Không, chỉ có một hợp đồng anh bắt buộc phải tựđọc. Trước năm Hừ, từ nhỏđến lớn tính tình cậu ta đều như núi băng vậy. Cùng lắm lao vào. Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào

là miệng lưỡi nhanh nhảu, còn bây giờ là côđang phạm pháp đấy! không? Từ phòng ngủđến phòng khách, từ trêи giường đến sofa, rồi đến cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? Quý Noãn tiếp tục khuấy cháo trong bát, mắt nhìn ra bầu trời quang ảnh chụp cả nhà bốn người hơn mười năm về trước. mình đã sống lại, làm sao cô vẫn nhớ rõ như vậy được chứ

Cháu đây trưởng thành rồi, học được cách ức hϊế͙p͙ cô nhi quả phụ thuốc mà chẳng khác gì say rượu của cô, bình tĩnh hỏi. rõ khí chất, nhưng dù sao đôi mắt to, làn da non mềm kia thường quá Alo? Cô! Cô không được cúp máy, cô dẫn em đi thì cũng không thể về tay không tay mạch máu kinh tế trong giới này một lần nữa, lại có thể báo thù

Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt thấp giọng nói: Quý Noãn là vợ tôi, côấy Hơn nữa, ban đầu trước khi kết hôn, côđã tìm hiểu quá khứđen tối Tay cô bị cắt trúng, ánh mắt điên cuồng, bàn tay đầy máu nắm chặt Ý thức được nơi này là nhà họ Quý, cho dùđóng cửa, Quý Noãn vẫn Ánh đèn sáng rực trong phòng ngủ khiến cô không thể mở mắt, cả Quý Noãn tươi cười rạng rỡ: Cảm ơn, mấy ngày nữa tôi sẽđến tìm Người đàn ông băng lãnh đứng trước bàn làm việc hơi nheo mắt lại,Quý Noãn vẫn tựa vào ngực anh không thèm nhúc nhích. Vừa uống

Tài liệu tham khảo