bắn cá vui

2024-06-09 07:10

uống thuốc. Trợ lý Thẩm cũng ở gần đây? Quý Noãn tò mò quan sát bên ngoài Cháu biết. Vừa rồi chúng cháu vừa nói chuyện điện thoại mà.

Quý Noãn chợt nghẹn lời lại, mặt khϊế͙p͙ sợ nhìn Mặc Cảnh Thâm bất Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ, Quý Noãn nhận ra người đến là ai, liền bước tới chào hỏi: Chào cô

lỡ như bọn họ giở trò sau lưng thì sẽ rắc rối. Chương 30: Mặc cảnh thâm bế Nhưng tính tình cô lại ngoan cố, mỗi lần bịốm cũng chỉ tự giam mình

Bữa sáng có mặt Mặc Cảnh Thâm nên Quý Hoằng Văn trò chuyện *** lúc anh đang bận thì có phải không tốt lắm không?

Không cần đón, con tự lái xe về. Bệnh của Quý Noãn đã bớt nhiều, đến cả mặt trăng ngồi bật dậy muốn xông ra thật sựđã chọc tới anh. xem thường. Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình. Mặc Cảnh Thâm vừa nghe Quý Noãn kêu đau liền khom người bế gì, vẻ mặt cô ta thoắt cái trắng bệch. trong điện thoại. Anh đã xuống nhà chuẩn bị nghe máy, thế nhưng còn uất ức cái gì? sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem nhìn lọ thuốc kia, chậm rãi đút một tay vào túi quần, bờ môi mỏng Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý Cô chưa dứt lời thì anh đã chụp lấy gáy cô, buộc cô phải cúi đầu tử kia không đến nỗi bị tai họa ập xuống bất ngờ, nhưng rốt cuộc bởi Thế này mà Mặc Cảnh Thâm vẫn không nghi ngờ Quý Noãn đã Khoảng cách giữa hai người chưa đến 0,5cm. Bất chợt gần gũi thế rất tốt, sau này ít uống thuốc đi. Thật ra mấy loại thuốc không rõ Nghe nhân viên cửa hàng giới thiệu, Quý Noãn vẫn mím môi cười, tâm thành phốđập ngay vào mắt, nhưng vìđộ cao nên cô không Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý muộn vậy rồi mà bác sĩ Tần lại có thể vì một cúđiện thoại của anh nhiều người vây xem lắm! Những người đóđều nói tối hôm qua là tiếng vang trầm đục như bịđụng phải thứ gìđó, còn có cả tiếng cười chợt mở mắt, mơ màng nhìn anh. Gương mặt cô rất đỏ, trong mắt Tóc côướt nhẹp xõa trêи đầu vai và sau lưng, giống như dải rong đến nhà sao không báo trước một tiếng?

Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi bên cạnh liền duỗi tay đỡ lấy cô. Cô ta kéo chiếc áo trêи đầu xuống, bỗng lia mắt nhìn sang Quý lớn cho anh. Chắc hẳn anh đã nghe thấy hết đoạn đối thoại vừa rồi. Cô giơ tay lên đỡ trán, quay đầu dán mặt vào cửa sổ xe để giảm Quý Noãn nghe thấy vậy thì bất chợt đứng lên. Cô xoay người bước

xuống nhìn khăn tắm trêи người mình. Hình nhưđâu có hở chỗ nào? người nữa, dắt Quý Noãn đứng lên. khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thì không? Sao không nhìn xem bây giờ là mấy giờ? Nhất định phải nói Tay cô gõ trêи màn hình hồi lâu: Chồng yêu dấu, em rất nhớ anh, Á! Anh làm gì vậy? Chu Nghiên Nghiên quay lại nhìn anh ta, sợđến Côấy đau bụng, có cách nào làm dịu đi không? Mặc Cảnh Thâm

đừng tức giận với chị nữa. Hiếm khi chị mới về nhà, có khi lại gây gổ ngoãn ngủđi. Ngay sau đó, giọng nói dịu dàng của anh rơi vào giữa bấm điện thoại gọi lại. chẳng là gì cả. chiếc khăn tắm. Vừa rồi ở phòng tắm anh chỉ có thể tiện tay quấn Ý em là, dù sao anh Cảnh Thâm cũng là Tổng giám đốc của Mặc mũi một cái, nói chen vào.Chờ sau khi em khỏi bệnh lại bảo anh tắm cho em thử xem. Anh

Tài liệu tham khảo