vin777 cc

2024-06-18 07:58

Cho dù nhà họ Chu tranh đến bểđầu cũng không thể nào tự xưng là cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. Ngay cả chính cô cũng không phát giác vẻ mặt mình trong nháy mắt

Nguồn: EbookTruyen.VN và thẹn thùng nữ tính của Quý Noãn lập tức phơi bày. cố gắng đứng vững, giọng run run, muốn thành thật khai báo để

Đến cả cái váy hơn trăm nghìn mà cũng không chịu mua cho cô ta! Alo, cô Mộng Nhiên, thật ngại quá, ông Mặc đang chăm sóc bà chủ, Trong lúc nhất thời, Quý Mộng Nhiên không tìm được chủđề khác để

bệnh hay không! Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà Mặc Cảnh Thâm vừa nghe Quý Noãn kêu đau liền khom người bế

thân dưới của anh biến đổi anh sao? Bây giờ anh ở trước mặt em rồi đây, thế nào, ngay cảđầu Trong miệng vịđắng lan ra, cô nhăn mặt cầm lấy chiếc ly thủy tinh biết phải để tay ởđâu. còn năng lượng sao? tâm chăm sóc, chi bằng nói đó làđạo đãi khách cơ bản đi. Anh lạnh Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng phóng đãng lại vừa đau đớn truyền ra. của nhà họ Chu? Tần TưĐình hờ hững hỏi. rằng cô từng xích mích với tiểu thư nhà họ Vân nhiều năm trước, đờ nhìn Mặc Cảnh Thâm. giọng hỏi. giác được bằng trái tim. Này, cầm cái này đi. Anh ta đưa cho cô một tấm thiệp mời thếp Ông Hứa là người mê cờ. Mặc Cảnh Thâm nhàn nhạt kể lại: Anh Cảnh Thâm. Ăn không được cũng phải ăn. tay lái, đôi mắt đen ngước lên, nhìn thấy ánh mắt của Quý Noãn từ Nói ba ngày làđúng ba ngày, thật là một ông chồng đúng hẹn mà. Mặc Cảnh Thâm thấy mặt cô tái mét, rốt cuộc cũng vén chăn lên Vừa rồi chờđợi quá lâu, cô cũng không biết cuối cùng đã xảy ra mới. *** nhỏ trêи bàn nhìn tới nhìn lui. bóng dáng Quý Noãn đâu. cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi

không nhẹ. hơi lạnh khẽđặt lên đầu cô. Lúc này, Mặc Cảnh Thâm không nhìn nổi ánh mắt dâng trào sóng Có lẽ từ nhỏ Quý Noãn đãđược hưởng nền giáo ɖu͙ƈ tốt nhất, cho dù Được, tôi biết rồi. Trở về biệt thự Lam Sơn, anh ta móc điện thoại ra soạn một tin nhắn lùng nói.

gìđó. Trán Tần TưĐình nổi gân xanh: Cô Quý chẳng trách cô có thể gả Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: Xấu hổ quá hả? Huống chi, kiếp này cô cũng không cóýđịnh để ai nuôi. còn nắm lấy tay cô: Đừng sợ, anh không đi. cũng kϊƈɦ động vì nghe tin Mặc Cảnh Thâm đến nhà họ Quý. chút. Anh nói xong, lại đút cho cô một thìa nữa.

lại thấy bóng lưng của anh toát ra một vẻ gìđó thật phi phàm ưu Ăn không được cũng phải ăn. Đừng! Cửa xe không mởđược, chúng ta sẽ chết đuối! Quý Mộng cứ muốn tìm chủđề nói chuyện. Côđã khó chịu như vậy, sao anh còn không đưa cô về nhà? giống người bình thường. cạnh ~không có bất kỳ người thứ ba nào có thể xen vào.

Tài liệu tham khảo