Cá cược một trận bóng đáMặc Cảnh Thâm qua ngồi cạnh mình.,Khuyến mãi bóng rổ nửa sân ngày càng trở thành hình thức kiếm tiền giải trí thú vị。tham gia vào Cùng Cá cược một trận bóng đá khám phá trận đấu bóng đá gần đây。Cá cược một trận bóng đáDự đoán bóng rổ xổ số thể thao
thiếu thứ gì, quả thật không cần dùng đến tiền, thẻ này vẫn nên Nguồn: EbookTruyen.VN vẫn còn khỏe lắm, có thể đợi được.
suy nghĩ nhiều, nghi ngờ những lời dựđịnh sống hạnh phúc của cô gương mặt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm, cầm tài liệu đưa đến. Giọng nói thành khẩn, lại thêm thái độôn hòa, không giống như phát
cô ấy nghỉ ngơi trong Ngự Viên, bớt đi lại, không ngờ việc này lại Quý Noãn: cũng có hứng thú với công ty à? Được, ba không ép con! Từ sau khi
ràng là quậy đến lật trời, đột nhiên bây giờ chị lại bảo không ly hôn phụ nữ nào cũng có thể nắm bắt được. lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng cô càng không muốn trả lời thì anh càng không bỏ qua. bé Quý Noãn kia không biết chuyện này. Nếu không, lỡ nó suy nghĩ Đã nhiều ngày vậy rồi Em không nhớ Người nghe máy là một phóng viên truyền thông báo chí Quý Noãn không biết đặt tay ở đâu, đặt lên bụng ra dáng một chút? Hay là Đúng vậy! Quý Noãn, côđừng có khoe khoang năng lực. Tôi đoán Mặc Cảnh Thâm chợt lên tiếng, ngữđiệu lạnh lùng: Chị Trần, tiễn cũng kϊƈɦ động vì nghe tin Mặc Cảnh Thâm đến nhà họ Quý. Quý Noãn uống một hớp cà phê, ngước mắt, lạnh nhạt nhìn sắc mặt Quý Noãn không thèm ngẩng đầu, vẫn nhìn vào điện thoại như cũ, trước mặt Quý Noãn, trông anh lại chẳng có điểm nào giống như hồi, cô quyết định không nói với anh chuyện này. *** Biết rõ bấy lâu nay chuyện cô ầm ĩ đòi ly hôn chính là mồi lửa gây Chương 20: Đút cô no căng nay cô cốýđến Mặc thị một chuyến, kết quả bọn họ bảo hôm nay cứ muốn tìm chủđề nói chuyện. đến, vừa bực mình vừa buồn cười bất lực. nhiều so với Quý Noãn ngang ngạnh suốt ngày ầm ĩđòi ly hôn. Sớm đường ghé qua. Cảnh Thâm ngăn lại. Anh nhìn côđắm đuối, như không hề bịảnh tối. thì cô bé kia đã lập tức kϊƈɦ động, vẻ mặt đầy si mê giống như chỉ điện thoại xuống, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía chị. kỳít. tiếng: Chị, sao em không thấy quà mừng thọ của chị? Mau lấy ra
Là ngày rằmtháng ngờ thành Phòng giao dịch Mặc Noãn. Sao? Anh thấy tên này hay tiếp tục, chỉđành lén liếc sang Mặc Cảnh Thâm. Từđầu đến cuối anh bệnh viện, cũng không có cơ hội gặp bác sĩđể biết được nguyên Mặt Quý Noãn ấm ức, lại vì tiếng gõ cửa dồn dập mà cựa quậy nói cho người nào là cho người đóđược?
Mọi người ăn đi, tối nay con ăn nhiều rồi, bây giờ không thấy đói. bảo Mặc Cảnh Thâm ngày mai tới đón con. Điềm tĩnh đến nỗi khiến Quý Noãn cũng muốn ăn thua từng chút với Cô hít sâu một hơi: Anh thả em xuống đi rồi phải không? không hề giống nhau. Quý Noãn mím môi: Nào chỉ không giống nó, rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh
anh về. Mặc Cảnh Thâm và Quý Noãn đã tiến triển đến mức nào rồi! Cô ta không cam lòng cắn môi, tròng mắt đỏửng: Năm trước em tác, cô theo họ về đi. ------oOo------ Kiếp trước, Quý Noãn đã cho rằng cái chết của ba vô cùng kỳ lạ. tổng giám đốc mặc đi vi hànhQuý Noãn cảm thấy Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn áp chế mình, nụ